Đi qua những ngày tháng
nơi mình.
Để rồi rớt lại đây
Thứ gọi là kỉ niệm...]
[ Không dám chắc có thể gọi thành tên
là Yêu thương.]
nơi mình.
Để rồi rớt lại đây
Thứ gọi là kỉ niệm...]
[ Không dám chắc có thể gọi thành tên
là Yêu thương.]
[ Đôi khi
chỉ vài tiếng kim đồng hồ chạy, thế thôi
là bản nhạc không lời
...của một thiên thần đi lạc
là vài lời nói đầu tiên
...gần gũi
...rằng
..."Mau đi ngủ đi"
...rằng
..."chờ c ngủ trước"
Để rồi thấy là đủ
cho vài khoảnh khắc chợt xuất hiện trong tim...]
[ Đôi khi
là
Một người ở trong suy nghĩ một người
là
Một người lại muốn mình ở trong suy nghĩ một người khác
là
Nhẫn nại
là bỏ đi là gạt đi
Thứ gọi là Kiêu hãnh
Để rồi thấy là đủ
cho yêu thương dại khờ]
[ Đôi khi
Là 2 chữ cụt lủn
" Cafe hok?!?"
Là mắt có đuôi
Là một hai cái ôm khi mình lỡ rung rinh nhau trong một buổi tối mình sẽ nhớ
Là rượu bên nhau
Là khung cửa sổ tầng áp mái
Là một chiếc xe vi vu gió
Là kẹo bông, là chong chóng
Để rồi thấy là đủ
Cho một thứ tình cảm chẳng thể gọi tên]
[ Đôi khi
Là môi chạm môi
Là nước mắt chợt rơi không đoán biết
Là ánh mắt muốn thầm thì nhưng rồi chỉ câm nín
là một bàn tay tìm tới một bàn tay
Là những ngày
bên nhau
Là yêu nhau
bế tắc
Là gió, là cây, là hồ trong xanh, là nắng ngọt dịu
Là chông chênh.
Để rồi thấy là đủ
Cho một ta, cho một người
Ít nhất, chúng ta đã ở bên nhau.]
[ Đôi khi Là một nụ cười hiền.
Rồi nói những lời mang bình yên lấp lánh
Để rồi thấy là đủ
Không quá gần mà cũng chẳng quá xa ]
Là môi chạm môi
Là nước mắt chợt rơi không đoán biết
Là ánh mắt muốn thầm thì nhưng rồi chỉ câm nín
là một bàn tay tìm tới một bàn tay
Là những ngày
bên nhau
Là yêu nhau
bế tắc
Là gió, là cây, là hồ trong xanh, là nắng ngọt dịu
Là chông chênh.
Để rồi thấy là đủ
Cho một ta, cho một người
Ít nhất, chúng ta đã ở bên nhau.]
[ Đôi khi Là một nụ cười hiền.
Rồi nói những lời mang bình yên lấp lánh
Để rồi thấy là đủ
Không quá gần mà cũng chẳng quá xa ]
p/s: [ Đôi khi
Muốn Đôi khi là Mãi Mãi
Nhưng không được
"Chúng ùa về
Chạm rất khẽ
Và làm ta muốn níu"
Những gì đã từng đi qua ]